Quýdenver
Người có bao giờ chợt nhớ mùa thu
Sương khói mênh mông sông núi mịt mờ
Người có từng nghe tim mình nức nở
Giọt lệ u hoài nhỏ xuống thành thơ ?
Tôi biết rồi đây người sẽ xa tôi
Như nắng chiều hôm như mây cuối trời
Tiếng hát ơ hờ nghiêng cơn mộng mị
Có nói năng gì cũng chỉ thế thôi
Nếu chẳng gặp nhau đâu phải xa nhau
Một phút tiễn đưa là vạn trái sầu
Thôi nhé người đi về nơi nắng ấm
Tôi ở nơi đây sương tuyết dãi dầu
Lỡ có khi nào chợt nhớ chợt thương
Xin nhỏ trong tim giọt nhớ vô thường
Ngọn gió hoang vu thổi từ đất lạ
Ai bảo... đa tình cho mãi vấn vương !