Người đến rồi đi, ta vẫn đây
Vòng tay ôm mộng mỏng đêm gầy
Năm năm chiu chắt từng hơi thở
Gom lại còn giọt nhớ lất lây
Rồi tháng, rồi năm cũng đổi thay
Ly tình sao rót mãi không đầy
Hò hẹn nương trời theo ánh nguyệt
Đường trần ngơ ngác cuộc trả vay
Như có bóng người bên bờ mây
Hay chỉ là mơ giữa nửa ngày
Như có tiếng người vương trong gió
Hay chỉ là mơ giữa tỉnh say?
Ơi gió có hay, mây có hay
Trang trải giùm ta ý tình này
Như một hồi âm từ đất lạ
Buồn vui chao sóng mắt cay cay...
Anh Quý mến, KO lang thang vào vuờn thơ, đọc bài xong cảm thấy đăng đắng kỷ nệm xưa, nên gửi theo vài câu nhé
ReplyDeleteChén Đắng!
Chẳng biết vì sao lạc đến đây
Thơ thẩn từng trang chữ hao gầy
Khuấy đọng vầng xoay miền ký ức
Nỗi nhớ dâng tràn cảm sầu lây
Một thời vụt mất tiếc thương thay
Hạnh phúc thoáng qua ..mãi đong đầy
Dẫu biết thời gian tình vô vọng
Trót lỡ vương thề kiếp nợ vay
Bóng ai hiển hiện như khói mây
Ngơ ngác ôm trăng mộng ngủ ngày
Ngậm ngùi uống cạn tìm đáy cốc
Cô quạnh đêm dài biết mình say
Buồng tim đau nhứ c nào ai hay
U hoài khắc đậm tiềm thức này
Rót thêm đầy cốc tìm dư ảnh
Sương lạnh trăng tàn chén đắng cay!
Kim Oanh
5/2016
Cám ơn Kim Oanh đã ghé thăm với bài thơ họa lay động từng thớ tim.
DeleteThơ em như giọt vàng rơi
Giọt thương, giọt nhớ, giọt vơi, giọt đầy
Giọt vơi "Mộng mỏng đêm gầy"
Giọt đầy "Chén Đắng" bủa vậy ngậm ngùi..
Quýdenver