Saturday, July 4, 2015

Trước biển

Cao Mỵ Nhân

Chị cứ sụt sịt mũi mỗi lần nhìn ra biển phía Tây. Chị bảo có lẽ chị bị dị ứng hay là nhậy cảm, tôi ậm ừ cho qua chuyện, để nụ cười chị không tắt trên môi. Chị đang khóc thầm mà cứ giả vờ nói lăng nhăng, để chúng tôi quên đi nỗi nhớ nhung của bầy chim vỡ tổ đang dạt dào nước mắt, sẵn sàng nhỏ lệ nếu ai chạm đến vết thương âm ỉ của mình.

Cuối tuần, chúng tôi tuy không nói ra, nhưng ai cũng muốn tìm một chút kỷ niệm xưa, nó không còn giá trị với những người đã bỏ xa dĩ vãng, trái lại, rất quý giá đối với chúng tôi, mấy anh chị em bị bộ lạc bỏ rơi, cảm nghĩ lênh đênh đã khiến chúng tôi như đang đứng trên một chiếc bè trôi ngược... về nguồn.

Sunday, March 15, 2015

Tình không trói buộc

(Unchained Melody)
- Thơ Quýdenver -

Ta ngồi nghe em  hát.
Giọng chập chờn liễu trai.
Bài "tình không trói buộc".
Trong hồn ma chơi vơi.
.

Tuesday, March 3, 2015

Chị Mai

Quýdenver
 
Cùng với cuộc cuộc tản cư rầm rộ xảy ra vào năm 1946, tôi theo gia đình đáp chuyến xe lửa cuối cùng rời Hànôi lên sống tại một thôn ấp thuộc tỉnh Vĩnh Yên, cách Hànội khoảng 70 cây số về hướng bắc. Khi đó Vĩnh Yên là một tỉnh thuộc Chiến Khu X, có 6 huyện là Tam Dương, Bình Xuyên, Yên Lạc, Lập Thạch, Tam Đảo và Vĩnh Tường.

Dãy núi Tam Đảo chạy dài sát biên với tỉnh Thái Nguyên có phong cảnh rất hùng vĩ, hữu tình và đã từng là nơi anh hùng Hoàng Hoa Thám lập chiến khu chống thực dân Pháp. Huyện lỵ Tam Đảo là nơi nghỉ mát nổi tiếng. Bố tôi thỉnh thoảng đưa tôi lên đây du ngoạn và đấu cờ tướng với một vài người bạn tại địa phương. Huyện Vĩnh Tường có đền thờ vua Hùng Vương thứ 18 và cũng là nơi sinh trưởng của anh hùng Nguyễn Thái Học và Trịnh Văn Cấn, tức Đội Cấn.

Thursday, January 15, 2015

Đoản Khúc Em

Thơ Tg

Vắng

Giọt tâm tư tan chảy
Như nỗi niềm Người chia
Đêm chưa khuya
Phố chưa lặng
Mà sao nghe quạnh vắng tâm hồn !

Monday, January 12, 2015

Friday, January 2, 2015

Tuổi sồn sồn của hắn

Quýdenver

Từ một gã học sinh thích đánh đáo, bắn bi, thả diều, đuổi bướm… hơn là thích sách vở, hắn trở thành ông quan để rồi vượt biên sang Mỹ, khệ nệ mang theo hai chữ tỵ nạn to tướng trên vai. Trong cuộc hành trình dọc theo chiều dài của cuộc đời đầy những cái thích cái không thích ấy, hắn cũng có cả đống chuyện để kể lể. Moi móc, lôi kéo ra, viết thành sách này sách nọ, sách dày cả ngàn trang là cái chắc. Nếu khéo léo pha chế chút mắm muối sách có thể khiến người đọc không … xanh mày thì cũng … đỏ mặt !

Có người nói với hắn ông ca sĩ ấy hát bài “Mộng Dưới Hoa” hay nhất, có người nói ông hát bài “Áo Lụa Hà Đông” hay nhất, nhưng hắn lại thích bài ông hát là “Đôi Mắt Người Sơn Tây”. Hắn làm một Video Clip, upload lên Youtube. Vài tháng sau, một “fan” trên Youtube gửi cho hắn câu chuyện “Tuổi Già Của Tôi”. Thì ra đó là cái “Tuổi già của…” ông ca sĩ.