Tuesday, September 24, 2013

Hànội tôi về

Nguyễn Văn Đậu

Hà-nội đối với tôi vừa quen thuộc vừa xa lạ. Nó quen thuộc bởi ngôi làng ven đê sông Đuống, nơi tôi sinh ra, nay đã là một phần của thành phố Hà-nội, và cũng bởi những năm tiểu và trung học của tôi đã qua đi ở đây cho đến ngày tôi phải đi xa, khi vừa ngót nghét hai chục tuổi đầu. Nó xa lạ bởi con nguời tôi sau đó đã được định hình ở Sàigon. Tôi đã tham dự vào cuộc sống nghề nghiệp ở đây trong suốt thời gian đất nuớc bị chia hai, để đến khi thống nhất lại, tôi có hẳn một lý lịch hoàn toàn xa lạ trong một đất nước mà Hà-nội là thủ đô; và cũng bởi tôi là nguời bắc nhưng không sống hẳn ở miền bắc nên cái xa lạ càng lớn lên gấp nhiều lần.

Thế rồi, tôi trở lại Hà-nội sau hơn bốn mươi năm xa cách, và cũng có nghĩa đấy là lần đầu tiên tôi gặp lại Hà-nội mớí. Đầy lúng túng và bỡ ngỡ, nhưng tôi cũng cảm nhận được đôi điều trong một hoàn cảnh riêng. Tôi nói “riêng”, bởi vì tôi muốn nói về một Hà-nội vừa là của tôi, vừa là không phải của tôi. Như thế, tôi sẽ tránh được cái nhìn phiến diện của một nguời như nguời ngoại quốc bàng quan, và cũng không có cái nhìn mù quáng của một số nguời mang danh Hà-nội, cứ hãnh tiến coi mình là kẻ được cuộc trong cuộc nôi chiến kéo dài mấy mươi năm mới chấm dứt. Tôi cũng phải tự cảnh giác để khỏi rơi vào một định kiến chính trị mà ở những nguời thuộc diện như tôi thuờng có cái nhìn bất thân thiện về Hà-nội.

Thursday, September 19, 2013

Giấc mơ hồi hương

Nhạc: Vũ Thành
Trình bày: Anh Dũng

Video Clip: Quýdenver



3 thành phố, một cuộc đời..
Để rồi mơ cũng tàn phai
Chỉ còn sợi nhớ đan cài sắt son
Ơi em Hà Nội - Saigon
Ơi Denver vất vưởng hồn trong ta....


Tuesday, September 17, 2013

Một chặng đường “xế-nhờ” (*)

múa bút của Quý‎denver

Kể từ ngày gọi là bắt đầu cuộc sống “xế- nhờ”, giữa vợ chồng hắn có thêm nhiều lủng củng. Nói là “thêm nhiều” bởi vì trước kia vợ chồng hắn vốn đã có những lủng củng rồi. Chỉ cái cụm từ “múa bút của Quýdenver” (dù là không viết hoa) mà vợ chồng hắn cũng lủng củng với nhau suốt cả một buổi chiều.

- Tại sao lại “múa bút”? Anh viết như thế không sợ người ta chê là kênh kiệu à?”

- Mình không phải là người viết văn/làm thơ, nói chung, không phải là người cầm bút, không biết cầm bút... Không phải là người cầm bút, không biết cầm bút thì chỉ còn là người “múa bút” chứ biết gọi là gì nữa.

Vợ hắn có cái tính rất dễ ghét mà cũng rất dễ thương là nghe hắn nói gì, thấy hắn làm gì cũng phản đối cái đã, nhưng rồi sau cùng cũng chiều hắn, mọi chuyện đâu lại vào đó.

Thursday, September 12, 2013

Màu Không Quân

Quýdenver

Có phải áo em màu Không Quân
Hay màu xanh ấy của không gian
Đường mây hút dấu phương trời cũ
Kỷ niệm đong đầy những tháng năm

Có phải tình em tình Không Quân
Mà sao tình như thấy thật gần
Phố núi tuyết sương mờ tinh đẩu
Thoáng giọng em cười ngỡ tiếng Xuân...